Trên bầu trời, mặt trời đang chiếu chói chang. 
Nhiệt độ cao mang tới ảnh hưởng rất tiêu cực đối với đám người tu tiên xưa nay cao cao tại thượng kia. Trên thực tế, từ khi tu tiên, nóng lạnh bên ngoài ảnh hưởng rất ít với tu sĩ, nếu có cũng không đáng kể. Cho nên bọn họ cũng đã thành thói quen, nhưng ai ngờ đã tu luyện đến Kim Đan kỳ, lại đột nhiên phát hiện bọn họ giờ tựa như người phàm, đối với nóng lạnh đều không có biện pháp. Cũng giống như cực nhọc nửa đời người, sau một đêm lại bị đánh ngược trở lại, trong lòng mọi người đều bực mình không thôi. Thông Thiên tháp khốn kiếp, ngươi đừng có lãnh khốc vô tình như thế có được hay không? 
Mồ hôi chảy ròng ròng từ trán xuống, hòa vào quần áo, bão cát thổi tới dính ở ngoài da, mang đến cảm giác dính ngấy khó chịu. Ngoài ra, nhiệt độ cao cũng ảnh hưởng xấu đến thân thể bọn họ, ít nhất thì đầu óc cứng nhắc hơn bình thường không ít, đến cả ngự kiếm phi hành cũng giống một loại khổ hình. 
Nhưng mà hiện tại không ai dám oán giận loại cực hình này. Sau khi nghị định kế hoạch xong, do Hoắc Noãn Ngọc và mấy tu sĩ có sức chiến đấu cường hãn đi ở phía trước dẫn đường, những người khác lặng yên đuổi kịp, đội ngũ xếp thành hình quạt đi tới, như vậy nếu có phát sinh sung đột thì mới dễ dàng  viện trợ cho đồng bạn bên cạnh. 
Thầm lặng tiến vào địa bàn của Hoả Dã Ly, hết thảy đều thuận lợi đến khó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2762921/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.