Sau khi tiến vào thông đạo, hai người liền tìm khí tức của Ám Hồn Thú để đuổi theo. Lúc trước lúc Tư Hàn để con Ám Hồn Thú kia chạy thoát đã buộc ở trên người nó một sợi Băng Diễm nhỏ, chỉ cần tìm theo khí tức của Băng Diễm, không lâu sẽ có thể tìm được sào huyệt của Ám Hồn Thú.
Xung quanh rất tối, cách đó không xa truyền đến tiếng nước tí tách.
Bất quá loại bóng tối này cũng không ảnh hưởng tới thần thức của tu sĩ, thần thức đảo qua chỗ này, liền có thể nhìn rõ hoàn cảnh trong thông đạo. Trên đất lót bằng những phiến đá màu đen lạnh băng, hai bên vách tường trơn trợt dính dính, dường như có vệt nước thẩm thấu. Có lẽ tiếng nước hẳn là từ trên đỉnh vách đá ngấm xuống.
Bất quá Tư Lăng rất nhanh phát hiện thứ đó hoàn toàn không phải là nước, mà là một loại Trù Tuyến Trùng[1] sinh trưởng nơi ẩm thấp ở trong bóng tối. Trù Tuyến Trùng thân thể như một sợi tơ mỏng, nhưng lại rất dài. Mỗi sợi có thể dài từ một trượng đến mấy trượng, không đều nhau. Chúng nó lít nha lít nhít mà bám trên vách tường. Ở thời điểm bình thường luôn nằm ở trạng thái ngủ đông, hoàn toàn không có khí tức mà sinh vật nên có, vì lẽ đó có thể dễ dàng lừa dối thần thức của tu sĩ. Thân thể của bọn chúng có thể tự do tiết ra một loại niêm dịch vô cùng dính, hễ là vật thể nào dính vào nó thì thường sẽ không có cách nào di động, sẽ bị niêm dịch dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2762797/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.