Kha Thải Châu nhận được tin tức từ Hoắc Nghiệp Thụy, báo rằng đám Lâm Khiển lớp giỏi chuẩn bị đánh nhau với đám Trịnh Bằng Khinh lớp yếu tại phòng học bỏ hoang.
Sau chuyện hiểu lầm tại buổi lễ tuyên thệ, Kha Thải Châu vốn cũng không tin giữa Lâm Khiển và Trịnh Bằng Khinh thật sự có xích mích nhưng cuối cùng vẫn bị lời thề son sắt cùng những bằng chứng đáng tin cậy của Hoắc Nghiệp Thụy thêm cả đoạn ghi âm Đổng Minh n chửi Lâm Khiển thuyết phục.
Kha Thải Châu vừa nghe vừa nghĩ thầm, giỏi thật, thì ra bọn nó chỉ giả vờ thân thiết ngoài mặt còn sau lưng đã khinh khủng đến độ hẹn ra ngoài đánh nhau.
Hơn nữa chuyện trước đó đã khiến cô ta mất hết mặt mũi với ban giám hiệu nhà trường, giờ cô ta đang rất nóng lòng muốn tìm lại uy tín vậy nên cố ý gọi hai giáo viên chủ nhiệm lớp một và lớp tám theo cùng bắt học sinh vi phạm kỷ luật, nếu bắt được thì mục đích của cô ta coi như thành công, còn không họ cũng chẳng bắt bẻ được cô ta.
Kế hoạch của cô ta nghe có vẻ rất hoàn mỹ nhưng không ngờ chủ nhiệm lớp tám - Bạch Ngạn Trúc, người bình thường rất hiền lành nhút nhát lại nổi giận đùng đùng chỉ trích cô ta cố ý trách oan học sinh, nói cái gì mà học sinh lớp tám đều là những học sinh ngoan biết vươn lên trong học tập.
Kha Thải Châu chỉ cảm thấy chắc do Bạch Ngạn Trúc nói nhăng nói cuội, học sinh ngoan biết vươn lên trong học tập? Đây là từ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ngay-ngay-ket-hon-voi-ke-thu/217678/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.