Lâu Tinh Quang vừa nói xong, mọi người xung quanh:???
Lâm Khiển hết hồn dùng ánh mắt dò hỏi Trịnh Bằng Khinh: Đàn em của anh bị khùng hả?
Trịnh Bằng Khinh càng mờ mịt, dùng sóng điện não đáp lại: Anh chịu....
Đổng Minh Ân và Chu Đạo Tháp cũng khó hiểu, nhưng xét thấy trong cả đám chỉ có Lâu Tinh Quang là người thông minh xếp sau Trịnh Bằng Khinh, cộng thêm chuyện ban nãy dọc đường đi cậu ta đã đưa ra phân tích khá chuẩn xác về giao dịch dơ bẩn giữa Lâm Khiển và hắn, vậy nên cả đám quyết định ủng hộ cậu ta vô điều kiện.
Trịnh Bằng Khinh nhịn không được hỏi ra suy nghĩ trong lòng Lâm Khiển: "Mày đang nói cái gì vậy?"
Lâu Tinh Quang nhìn thẳng vào mắt Lâm Khiển giống như đã nhìn thấu tất cả mọi thứ: "Lâm Khiển, mày đừng quên chính mày là người nói với tụi tao phải cùng mày học tập thật giỏi trước mặt toàn dân thiên hạ trong buổi lễ tuyên thệ!"
Lâm Khiển càng hoang mang hơn, ừ thì đúng cậu có nói thế với Trịnh Bằng Khinh, nhưng đấy thực chất chỉ để đáp lại sự hy sinh cao cả của hắn, bởi lẽ cậu đâu thể nào gào lên 'em yêu anh' dưới sự chứng kiến của thầy cô bạn bè?
Tuy cậu chắc Trịnh Bằng Khinh đồng ý hai tay nếu cậu come out.
Vấn đề ở đây là bí mật nhỏ giữa cậu và Trịnh Bằng Khinh, cái thằng Lâu Tinh Quang này đang yên đang lành chen vào giữa là có ý gì?
Ánh mắt Trịnh Bằng Khinh nhìn Lâu Tinh Quang cũng bắt đầu vi diệu.
Đổng Minh Ân nhịn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ngay-ngay-ket-hon-voi-ke-thu/217677/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.