Chứng kiến bộ dáng khủng bố của tang thi, đại đa số bạn học đều sợ mình bị nhiễm virus, ngoan ngoãn xếp hàng xử lý, chẳng sợ chỉ có povidone, tiêu độc được chút còn tốt hơn không làm gì.
Nam sinh kia còn ngồi xổm trong một góc, Sở Duyệt đi qua phía hắn, chung quanh miệng vết thương đã nổi lên hoa văn màu xanh lơ, đã sắp thành tang thi.
Quả nhiên, không đợi Sở Duyệt đi đến trước mặt hắn, nam sinh đã ngẩng đầu lên, tròng mắt màu xám, động tác cứng đờ. Ngửi được hơi thở người sống chung quanh, liền hưng phấn mở miệng rộng gào rống một tiếng, nhào tới người gần nó nhất!
“Ngao ——”
“Bang!”
Người thứ nhất biến thành tang thi còn chưa gào rống xong, đã bị Sở Duyệt chạy tới cho một báng súng, liền nằm xuống.
- Á! ——
- Huấn luyện viên! Nơi này có tang thi!
……
Đám người trong nháy mắt loạn cả lên, có người thét chói tai, có người kêu loạn, không ngừng chạy về phía cầu thang.
- Các bạn học, an tĩnh!
Các giáo quan cố gắng hạ thấp giọng nói, sợ thanh âm trong nhà ăn quá lớn sẽ dẫn tang thi lại đây.
Nhưng những người này bị dọa điên rồi, đều muốn chạy lên trên lầu, làm gì còn chú ý, nam sinh chạy ở đằng trước thấy giáo quan không cho, thậm chí còn động thủ đánh huấn luyện viên.
Vị huấn luyện viên bị học sinh đánh kia cũng không thể đánh trả, chỉ có thể nghiêng đầu tránh né, không nghĩ tới này làm cho nam sinh có thêm dũng khí, vung nắm tay lên đánh tới.
- Câm miệng! An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-mat-the-ngan-dam-duong-ve/4392084/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.