Sau khi giải quyết hết mọi nguy cơ đám người trong siêu thị kéo nhau qua chào hỏi: “Cảm ơn hai người cứu giúp, tôi là Long Nhất là đội trưởng của nhóm.”
Đinh Hương đứng bên cạnh Hàn Tử Thiên thấy hắn vẫn một bộ dạng lạnh nhạt bất đắc dĩ đứng ra: “Chào anh, tôi là Đinh Hương anh ấy gọi là Hàn Tử Thiên, tiện tay mà thôi không cần cảm ơn.”
Long Nhất thấy Hàn Tử Thiên không nói chuyện mà để một cô gái nhỏ đứng ra tuy có hơi lạ nhưng cũng không nói gì, ngược lại đám người phía sau có hơi bực mình về thái độ của Hàn Tử Thiên với lão đại của bọn họ.
Hàn Tử Thiên xem hết trong mắt tên đội trưởng xem như còn tạm được nhưng đám người đi theo có vài người thái độ không tốt lắm, ban đầu hắn còn có ý định cho bọn họ thì theo giờ không cần nữa.
“Đinh tiểu thư hân hạnh, vừa rồi lúc đánh nhau tôi thấy dị năng của cô mạnh hơn chúng tôi nhiều, cô làm cách nào.”
“Luyện tập nhiều thì được thôi tôi cũng không biết.” Đinh Hương tùy tiện trả lời, việc dùng tinh hạch thăng cấp sau này khi chính phủ nghiên cứu ra sẽ công bố cô tạm thời vẫn chưa tốt đến mức nói cho đám Long Nhất này. “Đúng rồi, sao các anh lại bị đám tang thi khuyển đó đuổi theo vậy.”
Long Nhất là người thành thật, chuyện cũng chẳng có gì cần giấu diếm nên hắn kể lại: “Hôm nay lúc chúng tôi đi thu thập vật tư trên đường trở về đi ngang qua một cửa hàng bán hạt giống nhỏ liền vào xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-mat-the-cuu-vot-boss-phan-dien/1643433/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.