Giờ cô có thể chắc chắn mình xuyên không, cô cư nhiên xuyên qua!! Nguyên chủ của thân thể này cũng tên Đinh Hương, là tiểu thư tập đoàn Đinh thị, cha mẹ mới mất một tuần trước để lại cho cô mình khối gia tài sản khổng lồ. Chắc do nguyên chủ uống thuốc ngủ quá liều nên cô mới xuyên vào cỗ thân thể này. Cô chỉ có thể thở dài nghĩ, thôi đến đâu tính đến đó vậy.
Đinh Hương chạy vào vệ sinh, đánh giá mình trong gương thật sự rất xinh đẹp. Kiếp trước cô chỉ được coi là thanh tú không có gì nổi bật. Vậy mà bây giờ cô cao 1m6, đôi mắt to tròn đen láy ngây thơ vô tội, đôi môi nhỏ hồng hồng cười lên còn có má lúm đồng tiền đáng yêu, lan da trắng mịn. Cô nhìn còn thèm muốn chết ôi ôi còn bộ cup D đến nặng cả người không bù cho cái sân bay ngày trước của mình. Cô thật tự muốn quỳ liếm bản thân rồi.
Sau vài phút tự luyến, Đinh Hương thay một chiếc váy hai dây dài qua đầu gối nhẹ nhàng. Bước xuống phòng khách, trên ghế một cô gái xinh đẹp diễm lệ dáng người nóng bỏng mặc trên người bộ váy body bó sát. “Hương Hương, cậu vẫn còn buồn sao họ đã mất cũng không muốn thấy cậu như vậy mãi.” Đinh Hương mỉm cười. “Nhược Vũ, cảm ơn cậu mình không sao đã tốt hơn rồi.” Lâm Hạo, Nhược… Khả thôi xong rồi giờ cô biết tại sao tên Nhược Vũ lại nghe quen vậy. Đây không phải quyển tiểu thuyết mạt thế cô đang đọc sao. Đinh Hương chỉ cảm thấy giờ đầu lại đau rồi trước hết lên đuổi cái người này về trước bình tĩnh suy nghĩ mới được.