Sau khi xác định Lâm Chi đã rời đi Tố Yên mới thở phào nhẹ nhõm, cô cầm thư mời nhìn vào địa chỉ nơi tụ tập không khỏi cả kinh.
“Nhà Hàng Thiên Thanh sao? Trùng hợp đến vậy ư…”
Nhà Hàng Thiên Thanh chính xác là một nhà hàng năm sao nơi các quý ông, quý bà trong giới thượng lưu thường ghé đến ăn uống, khoảng chi tiêu cho một bữa ăn cũng lên đến vài chục triệu.
Mà điểm mấu chốt ở đây chính là nhà hàng này do chính Tố Yên làm chủ.
“Có chuyện gì sao Tiểu Yên Yên?”
Lệnh Khắc từ trong bếp đi ra với một chiếc tạp dề màu hồng xinh xắn trên tay hắn là một dĩa bánh kem nhỏ, mùi hương kem trứng từ chiếc bánh bay đến khiến Tố Yên không khỏi động tâm.
Muốn ăn chiếc bánh đó nhưng lại cực kì ghét người làm ra nó: “Chúng ta không còn như trước nữa nên cũng đừng gọi tôi với cái tên như thế.”
Trước câu nói lạnh nhạt ấy Lệnh Khắc cũng chỉ cười gượng đặt chiếc bánh lên bàn, tiến đến dìu Tố Yên ngồi xuống ghế.
“Em mau thử bánh… anh dựa theo khẩu vị của em mà làm đấy.”
Nhìn chiếc bánh xinh xắn trước mắt Tố Yên tâm tịnh như nước mạnh tay hất chiếc bánh xuống đất cao giọng: “Quá xấu, không vừa mắt tôi không ăn.”
Giọng nói mang chút ngữ khí kiêu ngạo nhìn thẳng vào mắt Lệnh Khắc, dù thế nhưng Tố Yên trong lòng lại chẳng muốn làm như thế một chút nào…
Không đáp lại Lệnh Khắc khụy một bên gối nhỏ nhẹ từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lan-nua-lenh-phu-nhan-dung-roi-xa-anh/3036622/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.