Lệnh Khắc ngẩn người nhìn người con gái thân thuộc đang chậm rãi mở hộp cháo trong tay, trái tim nhộn nhịp không ngừng.
Nữ nhân tựa như một đóa hồng nhẹ nhàng nhưng lại đem đến cho hắn những gì thật bí ẩn.
“Tiểu Yên Yên…”
Lệnh Khắc vô thức nói lên, Tố Yên ngạc nhiên nhìn hắn rồi nở một nụ cười tươi tắn: “Em đây!”
Giọng nói ngọt ngào đi qua màng nhĩ nhất thời khiến trái tim hắn đập nhanh, gương mặt ửng đỏ vùi vào trong chăn muốn tránh né đi.
“Phì… Tiểu Khắc của em hôm nay sao lại dễ thương đến thế?”
Tố Yên mỉm cười múc lên một muỗng canh khẽ thổi nhẹ rồi đưa đến gần miệng hắn, Lệnh Khắc cũng không tránh né mà há miệng nhận lấy.
Hương thơm cùng mùi vị tuyệt hảo đánh úp đến đại não hắn khiến Lệnh Khắc nhắm mắt thoải mãn không thôi, Tố Yên để cho hắn tự mình uống canh còn bản thân cô thì đi ra khỏi phòng bệnh gọi điện.
Tố Yên chưa rời đi được bao lâu cánh cửa phòng bệnh lại lần nữa được mở ra, bước vào là Lệnh Nghiêm Tôn bên cạnh ông là một thiếu nữ xinh tươi, đôi mắt tựa như ánh sao cùng với đôi môi trái tim ngọt ngào.
“Anh Khắc! Em về rồi đây.”
Lệnh Khắc dù không nhớ gì về thiếu nữ trước mắt nhưng trái tim lại có chút đau nhói như đang hoài niệm một thứ gì đó.
Lệnh Nghiêm Tôn nhìn biểu cảm của hắn cũng không mấy ngạc nhiên, lão cũng biết qua bệnh án của con trai mình, thuận nước đẩy thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lan-nua-lenh-phu-nhan-dung-roi-xa-anh/3036600/chuong-28.html