Chương trước
Chương sau
(*Tiểu bạch kiểm: Ý chỉ những người đàn ông sống dựa vào phụ nữ)

Lô Thanh Vân tự cho mình là người nổi tiếng trong trường, nếu như ra tay, nhất định sẽ dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới Tô Tử Bảo lại cự tuyệt. Hoàn toàn vượt quá dự liệu của cậu ta.

Tô Tử Bảo cũng nghe thấy tiếng bàn luận của mấy nữ sinh ở bên kia, nhìn lướt qua thì đều là bạn học cùng lớp, chỉ là không biết tên là gì, nên cũng không so đo, liền kéo Lê Hàn đi.

"Tô Tử Bảo, đợi đã nào...! Cậu không chấp nhận tớ, chẳng lẽ thật sự giống như bọn họ nói sao, cậu được người khác bao nuôi? Tớ không tin." Lô Thanh Vân ngăn Tô Tử Bảo lại nói.

Tô Tử Bảo nói thẳng, "Tớ nói là tớ đã kết hôn rồi, cậu có tin hay không thì tùy."

"Bị bao nuôi thì cứ nói là bị bao nuôi, còn nói thành kết hôn dễ nghe như vậy, cứ làm như bọn tôi không phát hiện ra là ngày đầu tiên đi học cậu đã lên xe, xuống xe trên một chiếc xe sang trọng vậy, còn không phải là xe của cùng một người. Một người chẳng biết đến từ xó xỉnh nào như cậu, chẳng lẽ cái xe sang trọng kia lại là xe của nhà cậu sao?" Trần Viên nói, sau đó lại nói với Đào Thi Tình, "Thi Tình, cậu nói xem tớ nói có đúng không?"

Cậu ta chĩa mũi nhọn vào Tô Tử Bảo như vậy, là bởi vì nam thần của cậu ta chính là người đã đi thổ lộ với Tô Tử Bảo!

Đào Thi Tình ở trước mặt mọi người lại rất để ý đến hình tượng của mình, cười nhạt nói, "Viên Viên, đây là chuyện riêng của bạn Tô, bạn ấy nói là kết hôn thì chính là kết hôn, kết hôn cùng bao nuôi thực ra cũng không có gì mâu thuẫn với nhau."

"Kết hôn rồi vẫn còn bị bao nuôi? Ngoại tình?" Lập tức có người hư xùy một tiếng.

Tô Tử Bảo nhíu mày, "Tùy mọi người muốn nói thế nào thì nói, phiền mọi người nhường đường cho, tôi phải đi về rồi."

Buổi tối cô còn có hẹn với Bùi Dực đi ăn cơm, không muốn phải lãng phí thời gian ở đây.

"Tô Tử Bảo, cậu không chấp nhận tớ thì cũng phải cho tớ một cái lý do. Hoặc là cậu cứ trực tiếp thừa nhận, là cậu bị bao nuôi đi." Lô Thanh Vân càn quấy. Cậu ta không tin rằng mình vô duyên vô cứ lại bị một nữ sinh từ chối, nếu như đối phương cự tuyệt cậu, khẳng định là đối phương có vấn đề.

Vì vậy Tô Tử Bảo cần phải thừa nhận mình bị bao dưỡng, thì mới có thể thấy rằng cậu không vô năng, mà là Tô Tử Bảo vô sỉ.

Về phần kết hôn, cậu chắc chắn sẽ không tin. Dù sao đối với sinh viên mà nói, kết hôn vẫn có chút xa xôi.

"Cái này còn cần gì lý do, cậu không đẹp trai bằng tôi, không to cao như tôi, công phu trên giường cũng không tốt bằng tôi, Bảo Bảo nhà chúng tôi lại không mù, làm sao có thể để ý đến cậu được." Một âm thanh lười biếng vang lên sau lưng mọi người.

Tô Tử Bảo ánh mắt sáng lên, liền nhìn thấy Bùi Dực đi đến. Anh mặc áo sơ mi kẻ ca rô màu tím đậm, chiếc quần dài thẫm màu rộng rãi, đi một đôi giày đen cao cổ, mái tóc ngắn gọn gàng màu đen, khuôn mặt sắc sảo rõ ràng, đẹp trai mà thời thượng, rất giống những người mẫu trên bìa tạp chí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.