Lê Hàn chớp đôi mắt to xinh đẹp nói, "Cái này mới càng kỳ lạ. Nhưng mà Bùi Hàn Văn không đến nỗi phải giấu giếm cậu, xem ra anh ta thật sự không biết nguyên nhân. Tớ luôn cảm giác, lần cuối cùng mà meco ra tay ở trong nước chính là ở đây, như vậy thì chắc chắn là bọn họ có liên quan đến văn hóa Thời Quang. Cơ quan đầu não của Văn hóa Thời Quang là Dương Thành, xem ra tớ lại phải đến Dương Thành đi vài vòng rồi."
Đang lúc hai người nói chuyện, đột nhiên một nam sinh thoạt nhìn rất nhã nhặn vọt ra, cầm một bó hoa, nhìn Tô Tử Bảo chân thành nói: "Tô Tử Bảo, tớ đã thích cậu ngay từ ánh mắt đầu tiên rồi, chúng mình tìm hiểu đi."
Người này Tô Tử Bảo nhìn mà cảm thấy rất nhìn quen mắt, nhìn về phía Lê Hàn chỉ thấy cô nhịn không được PHỐC một tiếng nở nụ cười, thấp giọng nói: "Đây là Lô Thanh Vân lớp trưởng lớp chúng ta, quản lý hội sinh viên, là nhân vật làm mưa làm gió trong đại học Hải Thành, những bài luận văn bình thường làm qua loa cũng có thê được đăng lên học báo, cậu lần nào cũng nói tớ là một sinh viên xuất sắc, đây mới thật sự là một sinh viên xuất sắc. Cậu ấy là người ngoại tỉnh, gia thế không tồi xuất thân danh môn, lại rất ưu tú, tướng mạo cũng thanh tú, ở trường chúng ta có rất nhiều nữ sinh theo đuổi anh ta. Không ngờ vừa mới nhìn một cái đã nhìn trúng cậu."
Tô Tử Bảo nhìn bó hoa hồng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104317/chuong-74-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.