Hạ Thừa Diệp u buồn nhìn bầu trời, "Bởi vì anh là người thừa kế của Hạ gia, em sẽ không hiểu đâu. Vô lo vô nghĩ giống em rất tốt, có thể thích người mà mình thích, ở cùng với người mà mình muốn ở cùng, nhưng mà anh lại không được. Anh phải lấy một thiên kim môn đăng hộ đối, giúp đỡ lẫn nhau, mới có thể để cho hai gia tộc cùng đi xa hơn. Phương Phi là do được người nhà sắp xếp, anh thân là người thừa kế của Hạ gia, anh nhất định phải kết hôn với cô ấy. Không có lựa chọn nào khác."
Tô Tử Bảo ở ngoài cửa cười lạnh, lời này thật đúng là êm tai, giống như là bất đắc dĩ, chịu nhiều ủy khuất lắm vậy, vậy mà cũng không thèm nghĩ lại lúc anh đính hôn với Bạch Phương Phi, vậy mà lại hại chết cả một nhà ba người nhà cô.
Bây giờ nhìn thấy Bùi Dĩnh Vũ còn cao giá hơn này, lại có ý nghĩ đứng núi này trông núi nọ.
Nói còn hay hơn hát.
"Em hiểu! Anh Thừa Diệp, đúng là khiến anh phải chịu ủy khuất rồi. Xem anh hai anh ba, bao gồm cả bố của em, toàn bộ đều là quan hệ thông gia. Em đương nhiên là hiểu, anh Thừa Diệp kết hôn cũng là vì gia tộc, cho nên mới ở cùng Bạch Phương Phi. Kỳ thật anh căn bản không thích cô, nhưng vì gia tộc không thể không như thế, thật sự đáng thương." Bùi Dĩnh Vũ vẻ mặt đau lòng.
Hạ Thừa Diệp vẻ mặt thâm tình chân thành nhìn Bùi Dĩnh Vũ, "Nếu anh có thể gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104293/chuong-69-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.