Chương trước
Chương sau
Tô Tử Bảo lúc này mới cười cười, "Anh nói đi, đừng để cho con chuột tha mất gạo của chúng ta."

Qua một lát Bạch Lan Chi liền gọi Bùi Dực có việc, Tô Tử Bảo liền tách ra khỏi anh, đi dạo một mình trong sân. Vừa rồi cô ngại không nói trước mặt Bùi Dực, em gái anh muốn thông đồng với Hạ Thừa Diệp, dù sao cũng chỉ là suy đoán của cô, hơn nữa người kia còn là em gái của Bùi Dực.

Hiện tại Bùi Dực không có ở đây, Tô Tử Bảo liền đi dạo tứ phía, muốn nhìn xem phòng nhạc ở đâu.

Đi một hồi lâu, hỏi vài người giúp việc mới tìm được đến nơi, nhưng mà không nghe thấy tiếng đàn, Tô Tử Bảo đi lên, ở đây chẳng có ai.

Phòng nhạc mở ra, bên trong yên tĩnh không có ai, Bùi Dĩnh Vũ cùng Hạ Thừa Diệp cũng không ở đây.

Kì quái, bọn họ đi đâu rồi? Chẳng lẽ là lo rằng Bạch Phương Phi sẽ tìm tới đây, cho nên đến phòng nhạc chỉ là để giấu diếm.

Bùi gia lớn như vậy, thật sự không biết là bọn họ ở đâu.

Tô Tử Bảo đang định đi về, đột nhiên phát hiện bên cạnh phòng nhạc còn có một cầu thang, phía trên là sân thượng.

Không tìm được bọn họ, Tô Tử Bảo dứt khoát định đi lên sân thượng hóng gió. Nhưng mà vừa đi lên lầu, lúc sắp bước vào sân thượng, liền thấy tiếng nói của hai người.

Vừa nghe liền nhận ra là Bùi Dĩnh Vũ cùng Hạ Thừa Diệp.

Tô Tử Bảo lập tức hiểu ra, liền vội vàng nấp vào sau cửa bên cạnh cầu thang.  

Chỗ cô núp bây giờ vô cùng an toàn, cho dù Hạ Thừa Diệp cùng Bùi Dĩnh Vũ có đi xuống, cũng sẽ không phát hiện ra cô.

Mà ở chỗ này, cũng đủ để nghe rõ bọn họ nói gì rồi.

"Anh Thừa Diệp, anh đánh đàn thật dễ nghe, thật là lợi hại." Bùi Dĩnh Vũ cười hì hì nói, "Anh Thừa Diệp, anh xem, phong cảnh ở trên sân thượng rất đẹp. Em trước kia luyện đàn lúc buồn tẻ, sẽ nhìn lại ngắm phong cảnh, tâm tình cũng sẽ trở nên tốt hơn."

Hạ Thừa Diệp ôn nhu cười nói, "Tiểu Vũ đứng ở đây, đúng là một phong cảnh đẹp."

"Haha, anh Thừa Diệp lại nói lung tung rồi." Bùi Dĩnh Vũ thẹn thùng cúi đầu, đột nhiên lấy hết dũng khí nói, "Anh Thừa Diệp, anh đính hôn cùng Bạch Phương Phi rồi, anh sẽ kết hôn với cô ấy sao?"

Hạ Thừa Diệp sững sờ, "Tại sao đột nhiên lại hỏi điều này?"

"Em không muốn anh lấy cô ấy!" Bùi Dĩnh Vũ lấy hết dũng khí nói.

Hạ Thừa Diệp vươn tay trêu đùa mái tóc dài của Bùi Dĩnh Vũ, trong giọng nói lộ ra một tia bất đắc dĩ, "Kỳ thật anh cũng không muốn."

"Anh không muốn tại sao còn kết hôn với cô ấy?" Bùi Dĩnh Vũ hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.