“ Anh định bỏ cuộc rồi sao ? Bị hiện thực đè ép và bị cuộc sống bức đến đường cùng , cuối cùng anh chọn lấy từ bỏ .”
Giọng nói lạnh lẽo của thiếu nữ từ phía sau truyền đến , giọng điệu điềm tĩnh không chút gợn sóng như đang trần thuật về một câu chuyện có thật một cách thờ ơ lạnh lùng .
Vì là một người ngoài cuộc nên không thể tùy tiện đưa ra ý kiến , hơn nữa cô còn bình tĩnh đến mức lạnh lùng , trầm ổn vững vàng như núi cao biển rộng .
Sống lưng Vương Thạch rõ ràng căng cứng , nhưng vẫn không quay đầu lại mà tư thế co ro cuộn tròn không thay đổi , im lặng như đang say giấc ngủ .
“ Cuộc sống khiến anh cúi đầu , ước mơ bị tan tành vỡ vụn , chỉ dựa vào một sợi chấp niệm mong manh , anh có thể chịu được đến bây giờ , nhưng mà , anh vẫn không theo kịp Tần Tuấn , chính ngay cả tác phẩm duy nhất của em gái ruột cũng không có cách nào bảo vệ được . Anh , thật là quá thất bại .” Dạ Cô Tinh đứng sau anh , hai tay bỏ vào trong túi quần , vẻ mặt hờ hững và ánh mắt lạnh lùng .
Khi nghe thấy ba chữ “ em gái ruột ” , Vương Thạch giật mình , đột nhiên ngồi dậy , cơ thể anh cứng đơ , ánh mắt nhanh chóng nhìn về cô gái bị vành mũ che đi nửa khuôn mặt ở phía trước , ánh mắt nhìn cô còn hơn cả tia X quang , sau thấy anh gằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-anh-hau-mang-thai-cua-gioi-giai-tri/1146331/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.