Giải quyết xongchuyện này, thì bóng đêm đã bao trùm, cũng may lúc ở Trường Xuân cungTrầm Cẩn Huyên đã ăn bữa tối rồi mới về, không thì nhất định đã đói đếnmức ngực dáng lưng, cả người chắc mềm đến nằm úp sấp rồi.
" Bệhạ, nô tì cảm thấy bệ hạ không giống như đang thương tâm, cũng không tức giận." Nàng do dự một lát, vẫn là đem nghi vấn trong lòng hỏi ra, sauđó nhìn gò má của Mục Diễm chờ hắn trả lời.
"Trẫm vì sao phải sinh khí?"
"Bởi vì. . ."
Trầm Cẩn Huyên rối rắm, nàng cũng không thể nói ' Bởi vì bệ hạ ngài bị đội nón xanh a'! Lời này sao nàng dám nói ra khỏi miệng?
Mục Diễm cười, hắn nhéo nhéo bàn tay mềm mại dần dần có nhiệt độ của nàng,chủ động thay nàng giải tỏa nghi vấn: "Trẫm không cảm thấy thương tâmcũng không cảm thấy sinh khí là bởi vì Cảnh quý nhân nàng chỉ là một phi tử."
"Chỉ là. . . Một. . . Phi tử?"
Trầm Cẩn Huyên chậm chạp lặp lại.
Như vậy phi tử là cái gì? Đối với hắn phi tử căn bản không xứng làm nữ nhân của hắn sao? Cho nên hắn cũng không cảm thấy bị đội nón xanh ( cắmsừng)? Cho nên hắn mới không tức giận sao?
Đây mới là đế vương a, cho nên mới nói hắn sinh ra đã là đế vương, trọng sinh lại lần đầu nhìn thấy hắn, nàng không phải là nghĩ thế sao?
Như thế. . . Trầm Cẩn Huyên nàng đến cùng là mất mát khổ sở cái gì?
Nàng chợt nhớ tới không biết ai đã nói qua với nàng, hoàng đế bệ hạ thíchmới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564140/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.