Trầm Cẩn Huyên "Ngô ân" hai tiếng, hai tay nhẹ nhàng đẩy lồng ngực của MụcDiễm hai cái, nhìn thấy hắn không có chút ý tứ nào buông nàng ra, liềnkhông giãy dụa nữa, thuận theo vùi ở ngực hắn, mặc cho hắn hôn môi,thỉnh thoảng, trúc trắc đáp lại.
Đợi tới khi Mục Diễm cuối cùngđem hô hấp trả lại cho nàng, hai má của nàng đã đỏ hồng xụi lơ tại ngựchắn, cắp mắt hoa đào mê ly câu hồn đoạt tâm người khác, thấy Mục Diễmlại cuối thấp đầu chuẩn bị hôn, nàng vội lấy tay chặn môi, nghiêm túcnói:" Bệ hạ, vạn nhất có người đến thì làm thế nào? Làm như vậy coikhông được.”
Nàng không muốn đời này Mục Diễm bị đại thần trongtriều nói hắn trầm mê mĩ sắc, ban ngày tuyên dâm, không lo chính sự,nàng cần phải bảo vệ hắn thật tốt, không phải sao?
Giữa tay bị hô hấp tràn đầy ấm áp của hắn ác ý liếm một chút, Trầm Cẩn Huyên ' ba' một cái mặt đã có một chút hồng, thu tay về nũng nịu sẵng giọng: "Bệ, bệ hạ ngài. . . Ngài. . ." Ấp úng nửa ngày nàng nói không ra lời muốn nói
Kì thực nàng muốn nói, hoàng đế bệ hạ so với kiếp trước còn, còn, còn... Còn gì nữa nhỉ!
**. . . **
Mặt trời chiều ngã về tây, tà dương đỏ sẫm chiếu vào tường trong cung,khiến mặt tường mang một nhan sắc màu lửa đỏ càng thêm tiên diễm, ngóilưu ly kim sắc cao đỉnh đầu bị ánh tà dương chiếu vào càng phát ra lưuquang đạt thải.
Đường vào các cung tương thông lẫn nhau giao hòa, một cung nữ đang bước đi nhanh về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564130/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.