Kiều Thiên Ninh một đường đến Càn Long điện, tất cả các cung nữ đều nhìn nàng bằng ánh mắt lạ lùng bởi vì trước đó không lâu chuyện nàng tự sát đã lan truyền khắp hoàng cung.
Một nàng công chúa tuy thân phận là đích nữ nhưng lại luôn mờ nhạt lúc nào cũng trốn tránh trong cung điện của mình đó là những gì mà cung nữ thái giám hình dung khi nhắc đến nàng.
Khi nàng đứng chờ Tổng quản thái giám bẩm báo đã có bao nhiêu con mắt hướng về nàng, nhưng nàng chẳng thèm bận tâm.
Mãi một lúc sau nàng mới được truyền vào, xa xa trong trí nhớ của nguyên chủ thì bóng dáng phụ hoàng đã khá là mờ nhạt.
Nàng bước vào điện, một bóng dáng màu vàng đang ngồi đó không biết làm gì.
Kiều Thiên Ninh hành lễ vô cùng chuẩn mực :
"Nữ nhi xin thỉnh an phụ hoàng ".
Giọng hoàng thượng nhàn nhạt nói :
"Ngươi không ở cung của ngươi mà dưỡng bệnh lại đi lung tung làm gì, nếu muốn xin trẫm thu hồi thánh chỉ thì không bao giờ có chuyện đó đâu, ngoan ngoãn mà đi hòa thân đi ".
Kiều Thiên Ninh vội quỳ xuống giọng nói nhẹ nhàng :
"Là nữ nhi không suy nghĩ thấu đáo nên đã làm việc ngu xuẩn xin phụ hoàng tha tội, nữ nhi đã suy nghĩ và hoàn toàn cam tâm tình nguyện sang Bắc Yến Quốc để hoàn thân, phụ hoàng đừng vì chuyện này mà tức giận ảnh hưởng đến long thể ".
Hoàng thượng khá là giật mình khi nghe thấy sự hối lỗi của mình, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-kieu-thien-ninh/3450374/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.