Sau đó Hạ Bằng lấy một bộ chăn gối đi đến tây phòng ngủ cùng Lãnh Dịch Minh. Hắn ngượng ngùng nói:
- Anh Lãnh, tối nay đành làm phiền anh phải ngủ chung với tôi rồi, tôi không có ngủ ngáy.
- Không sao, chúng ta ngủ một phòng cũng tốt, thuận tiện nói chuyện hơn.
Lãnh Dịch Minh không để ý nhiều như vậy, hắn có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh, cũng chịu được vất vả.
Hạ Bằng nhìn thấy hắn như vậy, lại càng cảm thấy xấu hổ, không khỏi càng bất mãn với Mai Hồng Diệp và em gái cô ta hơn.
Trong đông phòng, sau khi Mai Hồng Diệp đắp chăn, vỗ vỗ cho con gái ngủ xong, một lúc sau, đôi mắt của Đồng Đồng cũng từ từ nhắm lại, hơi thở dần đều đặn, nhẹ nhàng vào giấc ngủ.
Mai Hồng Mai đã sớm nghẹn một bụng lời muốn nói, cô ta nhanh chóng nắm lấy tay Mai Hồng Diệp thân thiết dán vào tai cô ta nói:
- Chị Năm, em nhìn trúng hắn rồi, chị phải giúp em.(Tiểu Bất Hối - TiểuBấtHốiTN)
Mai Hồng Diệp hất tay cô ta ra, tức giận hạ giọng nói:
- Em nhìn trúng đều là cái rằm gì, phải coi là người ta có nhìn trúng em không nữa. Em nhìn lại bộ dáng của em như thế nào đi, chỉ cần không mù mắt cũng có thể đoán được chuyện gì đang xảy ra. Anh rể em là người thật thà mà còn nhìn ra được, hắn nói ngày mai em xuống núi đi, chuyện này sau lại nói.
Mai Hồng Mai hoàn toàn không nghĩ vấn đề là ở cô ta, lập tức không vui nói:
- Em không đi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756621/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.