Không tới mấy ngày sau, Đường Mục liền đến tỉnh Q, Đường Thế Thành và mẹ hắn không đi theo.
Thật ra Đường Nham cũng không trông chờ lần này cả nhà đều đi hết, chẳng qua tốt nhất là bọn họ có chút tự hiểu lấy mình.
Ngoài dự đoán của mọi người trong công ty là, nửa tháng sau, Dương Chứng lấy lý do giúp đỡ Đường Mục cũng bị phái đến tỉnh Q.
Dương Chứng là ai? Giám đốc điều hành, người mà khi Đường Nham ra nước ngoài du học đã kết bạn, quen biết gần mười năm, Đường Nham tín nhiệm Dương Chứng cả công ty đều rõ như ban ngày, ngay cả khi Đường Nham không có ở đây, công ty nhất định giao cho Dương Chứng.
Mặc dù Đường Nham thật sự muốn giúp Đường Mục đứng vững ở tỉnh Q, phái Dương Chứng đi cũng là dùng dao giết trâu mổ gà.
Không thể không nói, người sống lâu trong thương trường, phỏng đoán trong lòng người đều rất mạnh, trong bàn luận ầm ĩ của nhân viên, người giật mình nhất vẫn là bản thân Dương Chứng.
Khi Dương Chứng nhận được thông báo thì trong lòng hồi hộp một cái, lại giả vờ bình tĩnh đến phòng làm việc của Đường Nham.
Đường Nham đang gọi điện thoại, thấy Dương Chứng đi vào cũng không ngạc nhiên, nở nụ cười như cũ, chỉ chỉ cái ghế đối diện, ý bảo hắn chờ một chút.
Dương Chứng ngồi đối diện Đường Nham, trên mặt lộ vẻ tươi cười, nhưng trong lòng cũng không bình tĩnh, hắn không biết Đường Nham đã phát hiện gì rồi, hay thật sự chỉ đơn thuần phái hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-cung-chieu-em-thi-cung-chieu-ai/3138735/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.