Biệt Thự riêng của Giang Thừa Tuyên.
" Thiếu Gia" hỏi đồng thanh.Đám hầu gái thấy Giang Thừa Tuyên từ ngoài bước vô sắc mặt khá mệt mỏi, nhưng vẫn kèm theo lạnh lùng , đôi mắt đang bừng lửa đỏ.
Họ toát mồ hôi hột, đứng dạt qua một bên né lối đi cho Giang Thừa Tuyên. Họ lo cho sức khoẻ của Giang Thừa Tuyên vì đã một ngày một đêm thiếu gia họ đích thân đi tìm tung tích của Khiết tiểu thư.
Giang Thừa Tuyên ngồi xuống Sofa quơ tất cả vật dụng ly tách trên bàn rơi xuống sàn. "xoảng xoảng".
" Các người cút hết đi, Ngọc Đan đi đâu cũng không biết! " hét to muốn long trời lỡ đất.
Đám hầu gái lui cả xuống bên, tránh chọc tức thiếu gia đang giận dữ.
Đang ngã lưng dài gác tay lên trán vì mệt mỏi đau đầu. Thì Giang Thừa Tuyên nghe tiếng bước chân. " bộp "bộp" .
Anh bật ngồi dậy ngó ra. thấy chính là Ngọc Đan trong bộ vấy ngắn cổ vuông tay áo bồng rất xinh đẹp ngọt ngào.
Không do dự, bao lo lắng bực tức dường như tan biến. Giang Thừa Thuyên tiến nhanh lại thoáng chốc Ngọc Đan bị siết chặt trong cái ôm mạnh bạo của anh. Ngọc Đan cảm nhận được người Giang Thừa Tuyên Đan đang run rẫy. Ngọc Đan bị ôm cổ họng nghẹn cứng mang trên đôi vai của anh, cô phải cố nhón chân mới thở được.
" Khiết Ngọc Đan, em đi đâu gần hai ngày tròn rồi đấy!" gằng giọng phẫn nộ.
" Giang Thừa Tuyên, anh buông em ra cái đã, em hết thở được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829809/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.