Ngày hôm sau.
Bệnh viện quốc tế Nhân Ái.
Phòng săn sóc đặc biệt, Tân Kính Tâm đã đến từ sáng sớm. Cô nhìn khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt nhắm nghiền tôn lên hàng mi dài cong vút được ánh nắng sớm ngoài khung của sổ chiếu rọi, như điểm tô thêm sức sống dù người trên giường vẫn chưa chịu tỉnh dậy.
Tân Kính Tâm trưng đôi mắt ngấn, tay nắm chặt bàn tay bất động, cô gục đầu lên bàn tay ấy, người cô run rẫy theo tiếng khóc nấc.
" Bao giờ anh mới chịu tĩnh? hu hu,..!" .
Người nằm trên giường hàng mi nâng dần lên, con ngươi màu xám hiện ra, bờ môi bắt đầu cử động mím vài cái, bàn tay cùng những ngón tay nhút nhít nhẹ.
Tân Kính Tâm cảm nhận bàn mà cô gụ đầu hình nhưng đã cử động, cô ngước mặt lên nhìn, quả nhiên Lãnh Thiên đã tỉnh.
Lãnh Thiên mắt lúc thì mở khì thì híp lại lại vì ánh sáng quá chói loá. Anh nhìn xuống tay mình thấy cô gái anh thương đang run rẫy gục trên cánh tay anh.
Tâm Kính Tâm nhỏm thẳng dậy ôm chầm lấy bệnh nhân mới tỉnh nằm đơ trên giường. " Lãnh Thiên anh tỉnh rồi!".
Lãnh Thiên nhỏm tay lên xoa đầu cô gái đang mè nheo. Rồi anh bỗng nhớ ra Diệp Đình Kêu và những lời nói như trăng trói sau cùng. Khi xe anh không lái nỗi nữa dừng giữa đường. Diệp Đình Kêu đã chòm về trước nếu vai anh với bàn tay đầy máu tươi. Anh xoay ra sau nhìn thấy Diệp Đình Kêu có vẻ thương tích khá nặng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829751/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.