" Em yêu anh ấy, tin anh ấy cũng vậy, sao này anh đừng chọc tức anh ấy."
"Em nói gì vậy?".
" Vết thương của anh đã khỏi rồi, anh giả vờ làm gì?. "
Ngọc Đan nhìn mép băng bị tuột ra, cô vươn tay giật ra. Tân Kính Dương đơ người, anh không ngờ cô tin mắt phát hiện ra vậy.
" Anh đừng nhìn em như vậy, em là trùng sinh, mánh khoé của anh em còn nhớ hết."
Tân Kính Dương vả trán nhớ ra những trò này ngày trước hay dùng để trêu ghẹo cho cô lo lắng cho anh.
Ngọc Đan đứng dậy muốn rời đi thì bỗng Tân Kính Dương ôm chặt lấy cô, anh đưa tay nâng cằm hôn vào môi cô mãnh liệt như muốn nuốt luôn cả người cô vào bụng, cô cố vùng vẫy đẩy anh ra nhưng không lại sức của một người đàn ông cao to, nhất là lúc này lý trí của anh ta là ý định chiếm hữu cơ thể cô.
Trước khi cô gặp và gả cho Giang Thừa Tuyên thì một năm hẹn hò anh và cô yêu nhau rất nhiều mà. Tuy là cả hai đều trùng sinh nhưng trong lòng anh vẫn luôn tràn ngập tình yêu dành cho cô, anh đã giải tỏ hết hiểu lầm lúc trước anh không hề có ý định ép chết cô. Sao cô lại không còn yêu anh như trước kia.
Anh ta không muốn cô trở về được với Giang Thừa Tuyên nên nghĩ đây chính là hạ sách hữu hiệu nhất. Bấy lâu nay bên cạnh anh với danh nghĩa vợ chồng chỉ có ôm ấp chứ chưa hề thân mật thể xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829720/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.