Anh không cần dạy tôi yêu vợ mình ra sao, nếu để nói chuyện sang nhượng, thì xong rồi đó, anh có thể cút rồi."
Tân Kính Dương ôm bụng đang đau đáp lời : " Được, tôi nói xong rồi. "
Dứt lời anh tiến thẳng ra cửa....
[...........]
Buổi tối
Biệt thự của Lãnh Thiên.
Từ sau khi Diệp Đình Kêu mất. Lãnh Thiên luôn an ủi và ở bên cạnh Tân Kính Tâm, cô cũng không ở căn chung cư kia nữa mà dọn qua biệt thự của anh ở. Hôm nay là ngày sinh nhật của cô, anh đã chuẩn bị bữa ăn thịnh soạn để chúc cô tuổi mới.
Tâm Kính Tâm bước từ trên lầu xuống chân cô khựng lại, đưa mắt nhìn Lãnh Thiên đang gục đầu ngủ say giấc trên bàn ăn thịnh soạn có cả bánh kem và nến cắm dài theo mép bàn vuông vức.
Cô nheo mắt thở dài.
Lãnh Thiên anh không cần phải kỳ công làm thế này. Diệp Đình Kêu em nhớ anh.
Trong đầu cô hiện lên hình ảnh nụ cười toả nắng, cái ôm ôn nhu, nụ hôn ngọt ngào của cả hai, bất giác cô mỉm cười một mình.
Lãnh Thiên choàng tỉnh thấy cô đứng giữa cầu thang thơ thẫn anh liền gọi với lên :
" Kính Tâm em xuống đây, anh có thứ này đưa cho em. "
Cô nghe thấy câu nói này ngầm có điều gì đó sẽ sảy ra, cô bước nhanh xuống, cái làm cô bất ngờ không phải bánh kem ghi gì mà là Lãnh Thiên cầm trên tay một chiếc hộp nhỏ màu đỏ.
Gì đây không lẽ anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829710/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.