Nam Phong nổi nóng đè Tân Kính Dương xuống nệm sofa kẹp chặt hông, tay siết chặt cổ Tân Kính Dương, trừng mắt gắt gỏng: " Anh không có ác sao, anh cũng giữ Ngọc Đan bên mình một năm đấy, chẳng phải là nhờ tôi sao?"
Tân Kính Dương cựa quậy, Nam Phong càng tăng lực siết chặt tay, khiến hô hấp khó khăn, mặt tái nhợt. Bỗng Nam Phong cảm giác thân dưới chỗ nhạy cảm cả hai chạm nhau, đỏ mặt phản xạ buông ra, ngồi qua đối diện xoay mặt hướng khác che đi ngại ngùng.
Lúc này Tân Kính Dương ngồi dậy, nhìn điệu bộ này, anh cắt ghép mọi sự việc, từ lần anh cứu Nam Phong ở hầm bí mật của cha mình, lý do cha mình cho nam giới xé quần áo Nam Phong, là vì biết cậu ấy gay sao. Cử chỉ cậu ta bên cạnh Giang Thừa Tuyên rất đặc biệt, chưa kể nhà cậu ta rất giàu lại chịu làm thư ký què bên Giang Thừa Tuyên.
Tân Kính Dương chỉnh lại quần áo vừa hỏi: "Nam Phong có phải cậu là người đồng tính không?"
Nam Phong gật đầu: "Ừ, anh nhận ra rồi."
Tân Kính Dương nheo mắt hỏi tiếp: "Vậy cậu thích Giang Thừa Tuyên, nên mang Ngọc Đan đi?"
Nam Phong gật đầu: "Tôi đã từ bỏ Giang Thừa Tuyên khi Ngọc Đan ly hôn anh quay trở về bên Thừa Tuyên hạnh phúc, nhưng lúc Ngọc Đan bị tai nạn tôi lại nghĩ ông trời giúp tôi, nên tôi đã nhờ Lâm Tuyền tiêm thuốc mất trí nhớ cho cô ấy, thay đổi thân phận luôn."
Tân Kính Dương không kiềm được nóng giận, tán thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829667/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.