"Ầy...tôi ngắm xíu, anh căn thế làm gì?" Tân Kính Dương tỉnh bơ trả lời.
Lâm Tuyền bước lại giật tấm ảnh ra, đồng thời ném mạnh quần áo vào người Tân Kính Dương.
"Anh đi thay đồ rồi cút lẹ."
Lâm Tuyền vừa dứt lời thì nghe tiếng cửa mở. "Cạch."
Cả hai giật mình nhìn hướng ra cửa, thấy Nam Phong chỉ khoác mỗi áo vest, cơ thể trầy trụa bầm tím.
Còn đập vào mắt Nam Phong là Lâm Tuyền đang đè lên cơ thể áo nửa bung nửa gài của Tân Kính Dương. Khi nãy ném quần áo cho Tân Kính Dương thì xoay người muốn ra ngoài.
Tân Kính Dương chộp cổ tay anh kéo lại, thất thế té đè lên người anh ta, nên mới có cảnh người nằm trên kẻ nằm dưới hiện tại.
Nam Phong tiến đến híp mắt cất giọng khẽ khàng: "Hai người đang làm trên giường vậy?"
Lâm Tuyền đứng dậy bối rối trả lời: "Nam Phong...em đừng hiểu lầm."
Nam Phong nhếch mép: "Lâm Tuyền...anh cũng phản bội tôi...ngay cả anh cũng từ bỏ tôi........! ! !"
Tiếng hét khàng giọng của Nam Phong khiến Lâm Tuyền và Tân Kính Dương khó hiểu, họ nhìn nhau chao mày.
Lâm Tuyền vươn tay muốn chạm vai an ủi, nhưng bị hất ra, liền hỏi: "Em bị sao thế? có chuyện gì xảy ra?"
Lâm Tuyền tiến lại một lên bước Nam Phong cúi gầm mặt lùi về sau một bước. Trong mắt Nam Phong hình ảnh đang bước tới là Giang Thừa Tuyên.
"Lâm Tuyền, anh cút đi." Nam Phong chỉ tay ra cửa chính.
Lâm Tuyền kinh ngạc hỏi lại: "Em nói cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829663/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.