"Lâm Tuyền...anh tránh ra! ! !" Nam Phong trừng mắt cắm vào đôi mắt đầy lo lắng của Lâm Tuyền, đồng thời đẩy con người cản trở này qua bên, tiến lại trước mặt Giang Thừa Tuyên.
Giang Thừa Tuyên bình thản nói: "Tôi không dị tình cậu nữa, tránh xa anh trai tôi ra."
"Ha...ha...Tui càng bám lấy đấy." Nam Phong cười to, buông lời khiêu khích.
Giang Thừa Tuyên tính nóng quật mạnh Nam Phong xuống sofa, bóp chặt cổ đối phương. Nam Phong cứng đầu bị bóp đến thở không được cũng không thèm chống cự.
Lâm Tuyền xen vào ghị em trai trai ra, mà không được, bèn hét lớn: "Giang Thừa Tuyên, em muốn giết chết người yêu của anh hai à?"
Giang Thừa Tuyên bừng tỉnh nới lỏng tay ray ra, nhìn anh trai. "Anh hai thứ như cậu ta, không ăn đòn không tỉnh ra. Em kiếm cho anh hai chục người tốt hơn cậu ta 100 lần."
"Thừa Tuyên, em bị điên hả? nói linh tinh gì vậy?
Lâm Tuyền trừng mắt nhìn đứa em trai đang tạc động vật lý lên mặt người yêu của anh. "Chát...chát.."
Lâm Tuyền vung tay tát mạnh vào má em trai. "Chát".
Giang Thừa Tuyên khựng tay trên không trung, cú tát mạnh của anh trai khiến Giang Thừa Tuyên ngẩn ra. Ngoài Ngọc Đan ra thì trước giờ chưa ai dám tát vào mặt anh, đây là người thứ hai có quyền đánh anh sao. Rõ ràng mình chỉ muốn giúp anh hai không lụy tình người không yêu mình mà.
"Anh hai, anh vì tên công tử bột này mà đánh em trai anh."
"Thừa Tuyên em lỳ quá, anh phải tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829662/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.