Ừ." Giang Thừa Tuyên ừ nhẹ một tiếng rồi khoác tay qua eo Hiếu Vân ghị chặt vào lòng thỏ thẻ: "Anh nguyện chờ em cả đời, em ngủ đi vợ yêu."
Giang Thừa Tuyên khép dần mi mắt, khoé môi cong nhẹ.
Sáng hôm sau Giang Lục Kỳ đến biệt thự của Giang Thừa Tuyên rất sớm. Ngồi uống trà đợi con trai ở phòng khách.
Giang Thừa Tuyên bước xuống khá giật mình, nhìn đồng hồ chỉ mới điểm 7 giờ 00 phút, ngồi xuống đối diện cha mình, nheo mắt hỏi:
"Cha...sao lại tới nhà con, đã vậy còn khá sớm."
Giang Lục Kỳ đặt tách trà xuống, nhếch môi một cái, chuyền ánh mắt thâm thúy, cất lời:
"Cha muốn nói chuyện của Thừa Tinh và con."
Giang Thừa Tuyên bất ngờ, cha anh chưa bao giờ xen vào việc anh làm cả, sai trái phạm pháp anh chưa từng nhúng tay. Kinh doanh trên thương trường là quan minh chính đại, chưa mang điều tiếng xấu xa gì cho gia tộc. Chả lẽ chuyện anh trai là đồng tính cha đã biết.
"Cha, anh hai có chuyện gì sao?"
Giang Lục Kỳ nét mặt trùng xuống, khẽ nói: "Con không nên ra lệnh vệ sỹ canh giữa nhất cử nhất động của anh trai như vậy."
"Cha à...đó là con đang bảo vệ anh hai thôi."
"Thừa Tuyên...con là vì thư ký Nam Phong nên giam cầm anh trai đúng không?"
Giang Thừa Tuyên nâng tách trà vừa chạm môi đã phải đặt xuống.
"Cha đã biết những gì, ai nói với cha?"
"Thừa Tinh nó yêu thằng nhóc Nam Phong, con đang chia cắt chúng nó."
Nghe đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829656/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.