Giá như biết trước sẽ không để tiếp nối sai lầm. Giá như biết ai tốt xấu để né. Giá như tôi có thể chết đi rồi sống lại thực hiện điều đó. "Sửa sai, xoay chuyển vận mệnh của chính mình."
Ngọc Đan thấy Giang Thừa Tuyên rất bình thản khụy xuống cạnh mình, hoang mang hỏi:"Thừa Tuyên anh nói thế là có ý gì?"
"Anh biết em yêu Tân Kính Dương từ kiếp trước đến kiếp này à. Giang Thừa Tuyên gằn giọng trong đau đớn, nghì chặt vai Ngọc Đan, hai hàng nước mắt lăng dài.
Ngọc Đan vừa kinh ngạc đan xen hoảng hốt, bởi lý do nào mà Giang Thừa Tuyên biết cô sống lại.
Chẳng lẽ...cô đang suy nghĩ mơ hồ, thì Giang Thừa Tuyên nói tiếp: "Em kiếp trước làm vợ hắn chưa đủ à?"
Ngọc Đan nắm tay Giang Thừa Tuyên lau nước mắt an ủi: "Tại...tại sao anh biết?"
"Hử?...Em lại lo anh giết hắn sao?" Giang Tuyên cười lạnh, liếc nhìn cô rồi thản nhiên ngồi dựa sofa trầm hồi lâu, cất giọng: "Anh hỏi em lần nữa, muốn ở lại cùng anh hay rời đi cùng hắn?"
Ngọc Đan đứng lên khỏi sàn, lại gần khẽ trả lời:"Em xin lỗi..."
Nhìn Ngọc Đan ấp úng biết ngay cô chọn ai rồi. Giang Thừa Tuyên chầm chầm lấy điện thoại ra bấm số gọi: "Đặt 2 vé sang Anh Quốc."
Sau khi kết thúc cuộc gọi Giang Thừa Tuyên ra ngoài kéo vào một chiếc vali và vật dụng cá nhân của Ngọc Đan, hướng cặp mắt lạnh tanh nhìn cô: "Em có thể đi."
"Thừa Tuyên..." Ngọc Đan muốn hỏi rõ chuyện trùng sinh nhân thấy tâm trạng Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2828810/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.