Tần Phong ôm Diễm Tinh ngồi sau nhắm mắt dưỡng thần. Diễm Tinh cũng biết mấy ngày vừa rồi Tần Phong đặc biệt bận rộn. Cô cũng không làm phiền đến hắn mà cầm điện thoại nghịch một chút. Cuối cùng chơi điện thoại xong chính cô cũng ngủ quên mất. Đến khi cô nghe thấy Tần Phong gọi mới mơ màng mở mắt.
"Tinh Nhi, tới nơi rồi." Tần Phong yêu chết bộ dáng này của cô, cười cười hôn lên khóe môi cô một cái.
Diễm Tinh gật đầu rồi ngồi dậy, chỉnh sửa lại tóc tai mới cùng Tần Phong xuống xe. Nhìn lên Diễm Tinh mới nhận ra chỗ này là Cảnh Vân. Dù có chút thắc mắc không biết vì sao Tần Phong lại đưa cô tới đây, có điều cô còn chưa kịp lên tiếng người đàn ông bên cạnh đã giải đáp: "Anh có một vài người bạn, họ muốn gặp em."
Nghe đến đây Diễm Tinh cũng đã hiểu được. Cô nghe anh cả nói rồi, thật ra trong Death Tần Phong và anh cả cô đứng chính, bên trong còn thêm mấy người nữa phụ giúp họ quản lý. Cô mỉm cười nói: "Vâng."
Tần Phong ôm eo cô đi vào bên trong. Lần trước vì trốn Tần Phong tới đây nên cô chưa kịp nhìn rõ nơi này, hiện tại nhìn lại nơi đây bày biện trang trí không quá cầu kì, trông có vẻ rất phóng khoáng, ánh sáng lấy tông màu vàng cam làm chủ đạo, mang theo sự ấm cúng cùng sang trọng. Nhưng giá của những món đồ trang trí đó, cô biết là không hề rẻ chút nào.
Tần Phong đưa Diễm Tinh đi qua hành lang dài rồi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/3314513/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.