Doãn Nhược Hi bật cười ra tiếng:“Bất quá đó là ý ta muốn thôi. Lý ma ma là phụ tá đắc lực mẫu thân, mẫu thân làm sao đồng ý đưa Lý ma ma cho ta!”
Lý ma ma nhất thời nhẹ nhàng thở ra.
“Đại tiểu thư lại trêu ghẹo nô tì!” Thấy Doãn Nhược Hi đứng dậy vội vàng đem giấy bán thân đưa qua. Doãn Nhược Hi cầm lấy cũng không liếc mắt một cái liền đưa cho Thúy Oanh.
Tiện tay cầm một cây tram ngọc trên bàn trang điểm đưa cho Lý ma ma: “Làm phiền ma ma vất vả đến đây một chuyến!”
Trâm ngọc oánh nhuận trong sáng, vừa thấy liền biết không phải vật bình thường. Lý ma ma vui rạo rực nhận lấy: “Cám ơn đại tiểu thư ban thưởng! Trâm ngọc này về sau lão nô sẽ cho cháu gái làm đồ cưới “
“Ma ma nói đùa rồi!”
Đinh hương cầm ngân phiếu đến rồi lại nhanh chóng đi lấy gói đồ đã sớm thu dọn xong đều đưa cho Lý ma ma.
Lý ma ma cầm đồ đạc vui vẻ rời khỏi Tư Noãn các.
Vưu thị tiến lên hỏi nhỏ: “Phu nhân sao lại muốn đem giấy bán thân của nha hoàn, bà tử Tư Noãn các đưa cho đại tiểu thư?”
“Mẫu thân trước kia là cảm thấy ta tuổi còn nhỏ, quản không được. Nay ta đã mười ba rồi, hai năm nữa sẽ cập kê. Mấy ngày nữa người còn muốn ta cùng Thiên Tuyết học quản lí thu chi. Chắc là muốn trước tiên ta phải học quản lý Tư Noãn các nên mới đưa tới thôi!” Doãn Nhược Hi không chút để ý nói xong, ra khỏi phòng ngủ đi đến tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-dich-phi-dau-trach-mon/127373/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.