Nhất thời Doãn Nhược Hi liền hiểu rõ.
Sở di nương xuất thân là một nô tì làm sao dám đến sân chủ mẫu khóc lóc đòi tăng chi phí sinh hoạt. Đây rõ ràng chính là Mễ thị muốn lừa gạt bạc của nàng.
Kiếp trước nàng cũng ngu xuẩn như vậy: Thấy phòng Mễ thị cũng náo loạn như vậy, nàng lập tức liền cam tâm tình nguyện đem tiền bạc ngoại tổ mẫu đưa tới lấy ra trợ cấp trên danh nghĩa chi phí gia đình nhưng trên thực tế lại vào tay Mễ thị.
Lúc đó Sở di nương cũng làm ầm ĩ như vậy. Nhưng cả Mễ thị và Sở di nương đều không ngờ Sở di nương có thai. Do gào khóc thương tâm quá độ mà động thai. Lúc Sở di nương phát hiện cũng là lúc thai bị sảy. Cho dù Sở di nương là đại la thần tiên cũng không có phương pháp vãn hồi.
Nếu Mễ thị muốn lợi dụng Sở di nương dụ nàng lấy tiền ra, nàng sao không hoàn trả đi, thuận tiện cho Mễ thị chút khó chịu.
Doãn Thiên Tuyết nghe vậy lôi kéo Doãn Nhược Hi đi vào phòng, vừa đi vừa nói chuyện nói “Hừ, Sở di nương thật sự là hơi quá đáng, mẫu thân chưởng quản việc bếp núc đã thực vất vả. Nàng còn lấy chuyện lông gà vỏ tỏi đến phiền mẫu thân, di nương khác đều không nói chuyện chi phí hàng tháng nàng lại đem ra kể lể. Tỷ tỷ, một hồi tỷ nhất định phải răn dạy Sở di nương một chút!”
Nghe một chút, nói nghe thật êm tai.
Chỉ cần Doãn Nhược Hi nàng hôm nay dám mở miệng chỉ trích Sở di nương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-dich-phi-dau-trach-mon/127370/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.