Đau – nỗi đau đến tận linh hồn, tận xương tủy, lan khắp cơ thể. Đó là một loại đau nhức vìmối hận huyết hải thâm thù dày xéo giống như bị liệt hỏa thiêuđốt, khiến nàng đau khổ như trong địa ngục không thấy ánh sáng, khôngthấy tương lai. Những thứ nàng yêu, nàng không thể yêu nữa; người nàngcăm ghét, lại không thể tự tay đưa bọn họ vào hoàng tuyền; cừu hậngiương nanh múa vuốt, nhưng lại không xé xác được những kẻ đáng hận kia.
Là ai, là ai đang xé xiêm áo nàng? Là ai đang gặm cắn trên người nàng?
Doãn Nhược Hi đột nhiên mở mắt ra. Một trận thê hàn truyền tới, cỗ lãnh ýtừ da trực tiếp thấm vào đến trong xương khiến nàng run lẩy bẩy, nàngmuốn giãy giụa nhưng không nhúc nhích được; muốn thét chói tainhưng cổ họng lại không phát ra được tiếng nào.
Thảm cảnhtrước khi chết của Thúy Oanhnhanh chóng hiện ra trong đầu, Doãn Nhược Hi mắt trợn to, trong con ngươi ngập tràn hận ý.
Ngực kịch liệt bị khi dễ, Doãn Nhược Hi căm ghét nhất loại cảm giác vô lực mặc cho người khi dễ này.
Hết lần này tới lần khác lỗ tai nàng nghe thấy tiếng nam nhân ** cùng vộivàng, rất rõ ràng đang có người muốn làm nhục nàng.
Khôngđúng, nàng không phải chết cùng một chỗ với Thúy Oanhsau khi biết hếtthảy chân tướng lại bị người xa lạ mai táng rồi sao? Kia hết thảy cácthứ này là đang nằm mơ?
Không, không phải đang nằm mơ, một màn này tựa hồ ở năm nàng mười ba tuổi kia từng phát sinh qua, chờ một chút...
Tên nam nhân đột nhiên bị kéo ra, té
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-dich-phi-dau-trach-mon/127362/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.