“Thanh Phong, lại đây em giúp anh bôi kem chống nắng. Da anh trắng như vậy, bị cháy nắng thì tiếc lắm.”
“Nói cái gì vậy? Đang xem anh như mấy tên công tử bột đó sao?”
Sáng nay, Thẩm Nguyệt An sẽ đưa Tống Thanh Phong ra đồng ngô với mình, chủ yếu để hắn biết thêm về nơi này. Tống Thanh Phong từ nhỏ sống trên thành phố, có lẽ những công việc làm nông đối với hắn vẫn còn rất mới mẻ.
“Em lo cho anh mà. Dù sao vẻ đẹp trai này cũng không thể để cái nắng chói chang tàn phá được.”
Nói gì thì nói, Thẩm Nguyệt An vẫn mê như điếu đổ cái gương mặt tuấn mỹ này. Khoan bàn đến cái tính cách có chút kỳ quái của hắn, cô đang suy nghĩ, nếu Tống Thanh Phong không làm giảng viên, vậy thì dấn thân vào giới giải trí đi, chỉ riêng ngũ quan đẹp như tạc tượng của hắn đã có thể thu hút một lượng fan đông đảo, kiếm được bộn tiền.
“Nguyệt An, em cũng nên bôi kem chống nắng đúng không? Để anh bôi cho em.”
Tống Thanh Phong kéo Thẩm Nguyệt An ngồi lên đùi của mình, chăm chú bôi kem chống nắng cho cô. Còn đang chìm đắm trong hành động quá đỗi dịu dàng của hắn, Thẩm Nguyệt An nào có phát hiện bàn tay hư hỏng kia đang di chuyển từ vùng cổ xuống hai đỉnh đồi căng mẩy, thản nhiên bóp nhẹ vài cái.
“Khoan đã! Tống Thanh Phong, chỗ đó không cần bôi kem chống nắng đâu.”
Thẩm Nguyệt An tức giận đánh vào tay Tống Thanh Phong, hắn mới thu tay về. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-yeu-anh/3475913/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.