“Nguyệt An, con mau nói đi. Rốt cuộc giữa con với Tống Thanh Phong là thế nào?” Vừa về đến nhà, Thẩm lão gia đã sốt sắng hỏi con gái.
“Ba à, lúc nãy con cũng đã nói rồi. Con và anh ấy yêu nhau, sắp tới sẽ tính đến chuyện kết hôn ạ.”
“Tại sao con chưa từng nhắc đến Tống Thanh Phong trước mặt cha mẹ? Nguyệt An, có biết lúc ở Thẩm gia, hai chúng ta đã thấy khó xử đến mức nào không?” Bạch Phương Mỹ không khỏi cau mày. Sự việc thành ra thế này, họ biết ăn nói thế nào với Tống Minh Vũ và vợ của ông ta đây?
Thẩm Nguyệt An vân vê mấy đầu ngón tay, gương mặt cúi thấp giả vờ như đã biết lỗi. Cô nhỏ nhẹ lên tiếng:
“Là do cách biệt tuổi tác. Con sợ ba mẹ sẽ không chấp nhận nên mới giấu nhẹm đi chuyện này.”
Thẩm lão gia thở dài, trong lời nói mang theo vài phần tiếc nuối:
“Nếu biết con đã có người trong lòng, chúng ta đã tác thành mối hôn sự với Tống Minh Thành cho Gia Huệ rồi. Thật là… Tống Minh Vũ là tổng giám đốc Tống thị. Thẩm thị và bên đó vừa đàm phán, chuẩn bị kí kết hợp đồng hợp tác vài hàng mục lớn, hi vọng ông ấy sẽ không vì chuyện mất mặt ngày hôm nay mà trở mặt gây khó dễ với chúng ta.”
Ông Thẩm và Tống Minh Vũ là bạn làm ăn nhiều năm. Tính cách của ông ta thế nào, Thẩm lão gia đương nhiên hiểu rõ. Con người mưu mô đặt lợi ích lên hàng đầu, sợ rằng nếu thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-yeu-anh/3475893/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.