“Vợ sắp cưới? Vô lý! Thẩm Nguyệt An làm sao có thể là vợ sắp cưới của chú?”
Tống Minh Thành mất bình tĩnh đứng dậy đập bàn. Tống Minh Vũ cuộn tròn tay thành nắm đấm, biểu cảm tức giận. Thẩm lão gia chột dạ nhìn về phía Thẩm Nguyệt An, hai bả vai không ngừng run lên. Chính ông cũng không rõ tình hình trước mắt. Tại sao con gái mình lại trở thành vợ sắp cưới của chú ruột Tống Minh Thành được?
“Tại sao lại không thể? Minh Thành, lẽ nào cháu lại muốn giành vợ với cả chú ruột của mình sao?” Tống Thanh Phong bật cười, lời nói nửa đùa nửa thật, đuôi mắt híp lại mang theo vài phần châm biếm.
Nhìn thấy vầng trán của Tống lão gia hơi nhăn lại, Tống Minh Vũ kéo tay Tống Minh Thành ngồi xuống, nhắc nhở anh ta không được cư xử lỗ mãng. Thẩm Nguyệt An thừa cơ hội, thuận nước đẩy thuyền:
“Chúng con yêu nhau đã lâu. Hi vọng nhận được sự ủng hộ của mọi người.”
Thẩm lão gia lau mồ hôi hột, chỉ biết ngồi quan sát thêm tình hình. Bao nhiêu thắc mắc trong lòng, có lẽ một lát nữa về đến nhà ông mới dám hỏi Thẩm Nguyệt An từng câu một.
“Ba à, ba thấy con dâu tương lai của mình thế nào?”
Thẩm Nguyệt An vẻ ngoài đoan trang, hiền thục, cư xử lễ phép. Luận về góc độ nào Tống lão gia cũng cảm thấy hài lòng, quan trọng là hai bên gia đình tương xứng, ông từ lâu đã mong Tống Thanh Phong cưới vợ nên tất nhiên sẽ thúc đẩy mối hôn sự này.
“Được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-yeu-anh/3475892/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.