Thẩm Nguyệt An chết đi sống lại, đến cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh dính phải Tống Minh Thành.
Cô không cam tâm, cuộc đời Thẩm Nguyệt An không thể lãng phí lên người tên đàn ông tệ bạc đó nữa.
Buổi sáng, Thẩm Nguyệt An có tiết học trên giảng đường.
Cô định dùng thang máy để di chuyển, vừa hay chạm mặt Tống Thanh Phong.
Thẩm Nguyệt An quay đầu, định bụng sẽ leo thang bộ lên tầng ba.
Chỉ là cô chưa kịp nhấc chân lên, Tống Thanh Phong đã nắm lấy cổ áo cô, kéo vào trong thang máy vừa mới mở.
“Chú già làm cái gì vậy hả?”
“Ở đây là trường học.” Tống Thanh Phong hắng giọng nhắc nhở.
Thẩm Nguyệt An bĩu môi chỉnh lại cổ áo. May là hôm nay cô đi học sớm, hiện tại còn vắng vẻ nên hai người không bị ai bắt gặp.
“Nhìn thấy giảng viên không chào còn định quay đầu bỏ chạy, thái độ của sinh viên bây giờ tệ vậy sao?” Tống Thanh Phong quay sang nhìn Thẩm Nguyệt An. Không biết lại gặp chuyện gì mà mới sáng sớm, gương mặt kia lại trông có vẻ rầu rĩ như vậy.
Thẩm Nguyệt An không nói gì, bất giác, Tống Thanh Phong cúi đầu thơm vào má cô một cái.
“Thầy… thầy làm cái gì vậy?”
“Trả nợ. Hôm qua tôi giảng bài cho em.”
Thẩm Nguyệt An day day trán, không có tâm trạng trả treo với Tống Thanh Phong nữa. Cửa thang máy mở ra, cô nhanh chân đi về phía giảng đường, hắn cũng đi theo cô.
“Nguyệt An, tôi làm em khó chịu sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-yeu-anh/3475890/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.