Mộng Y Băng nghĩ xong liền mỉm cười đầy vui vẻ, cuối cùng thì tương lai chắc chắn có thể thay đổi, chỉ cần cô thực sự muốn thay đổi nó.
Cô đi vào trong chạy đến giường Nguyễn My An đang ngủ mà đánh thức cô nàng "Dậy đi bà, đạo diễn kêu chúng ta đến quay phim kia."
"Mới đầu cả đoàn phim phải cúng đó, nếu đến trễ sẽ rất khó coi."
Nguyễn My An mơ màng nghe cô nói vậy liền nhanh chóng bật người ngồi dậy "Sao hả."
"Chẳng lẽ mới một ngày mà đã tìm được diễn viên, sao có thể nhanh như vậy."
Mộng Y Băng nghe cô ấy nói liền bất đắc dĩ "Chẳng lẽ bà không phải muốn xem nam nữ chính đóng khai máy sao, còn không nhanh lên."
"Được, được tớ dậy liền."
Nguyễn My An nói xong liền xong thẳng vào nhà vệ sinh, Mộng Y Băng thở dài rồi xếp lại giường cho cả hai người, sau đó chuẩn bị quần áo cho cả hai, chờ khi cô ấy đi ra thì cô sẽ đi vào.
Hai người tốn hai mươi phút để rời khỏi khách sạn sau đó bắt xe đến phim trường.
Đi vào trong, nhìn mọi người đang tấp nập dọn bàn cúng lên, hai cô cũng không làm giá mà chạy vào giúp đỡ, những diễn viên khác từ trong học viện cũng đã tới, nhưng lúc này họ đang tụm lại với nhau mà vui vẻ nói chuyện, sau khi nhìn thấy hai cô đi đến mà không đi đến chỗ họ mà chạy đến phụ nhân viên liền không khỏi khinh thường nói.
"Đúng là nhà nghèo, đồ nhà quê."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-de-gap-nguoi/2589750/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.