Khi Lâm gia nhận được thông tin Lâm Tô Tô và An Kính sẽ về dùng bữa thực sự khiến Lâm gia rối loạn một phen. Cho đến tận bây giờ Lâm Diên Vĩ cũng không tin được rằng anh trai tầm thường của mình lại có thể bám lên người chủ tịch An.
Cho dù cô được bố mẹ nuông chiều từ bé, lại có quan hệ khá tốt với Trương Tất Phong nhưng tất nhiên Trương Tất Phong không phải là người có thể sánh bằng An Kính. Chỉ bằng An chủ tịch đã đánh bại cả hai nhà Lâm Trương kết hợp lại rồi.
Cảm giác không bằng khiến Lâm Diên Vĩ có chút ghen tị.
Bàn cơm hôm nay ở Lâm gia thật sự náo nhiệt. Nhà họ Lâm mới chỉ phất lên đây, so với An gia tất nhiên không giàu có quyền thế bằng.
Lâm Hách khi đối diện với người con rể tương lai là An Kính cũng có chút áp lực.
An Kính hơn cả sự nguy hiểm ngày thường thể hiện ra.
“Thật lâu rồi Tô Tô mới quay lại đây ăn cơm với chúng ta. Lần này còn dẫn theo An chủ tịch nữa, thật là vinh hạnh cho gia đình của chúng tôi.”
“Bác cứ gọi cháu là An Kính đi ạ. Đừng khách sáo như thế. Tô Tô sẽ giận cháu lắm nếu cứ để bác gọi cháu là An chủ tịch.”
Trong giọng nói của An Kính tràn ngập sủng nịch, ánh mắt cứ như tràn ngập yêu thương coi Lâm Tô Tô là cả thế giới. Điều này làm bàn cơm cứ như thể biến thành thế giới của hai người vậy.
Nhưng trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-ong-xa-bao-thu-rua-han/2893629/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.