Nhìn khung cảnh hòa hợp trước mắt, người bên cạnh đẩy tay Thẩm Ngữ Yên lên tiếng: “Không biết hôm nay Bình vương phi ăn trúng phải cái gì mà trở nên yên tĩnh như vậy.”
“Chắc là lần trước bị Bình vương dạy cho một bài học rồi.”
Phương Hải Quỳnh nghe vậy cũng gật gù: “Thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc thì sao? Cháu gái của Hoàng hậu nương nương thì làm sao? Chẳng phải bây giờ cũng phải chứng kiến cảnh phu quân rước thêm người khác vào cửa à."
Người này là bạn từ nhỏ của Thẩm Ngữ Yên, khác với nàng. Nàng ta từ bé đã được phụ mẫu cưng chiều như trứng, cầm trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, là nữ nhi duy nhất của Thượng bộ thị Lang.
“Nói bé thôi, nàng ta nghe thấy lại muốn tìm chúng ta gây chuyện.”
Phương Hải Quỳnh nghe thấy cô nói liền bĩu môi khinh thường: “Ngươi bây giờ là Kiệt vương phi đó.”
“Ta ngại phiền phức.
Thẩm Ngữ Yên cười cười lắc đầu. Thấy một nam thân thân ảnh cao to đi đến, Phương Hải Quỳnh che miệng cười thích thú nói: “Ta chừa lại không gian cho hai người.”
Trạch Hạo Hiên nhướng mày nhìn người kia chạy đi, rồi quay lại nhìn nàng: “Hai người nói chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
Mắt nào của chàng thấy ta vui vẻ thế?“Không có gì, chỉ là nhớ lại vài chuyện lúc nhỏ”
“Chuyện lúc nhỏ?”
Nàng gật gù: “Đúng vậy.
Nghe nhắc đến chuyện lúc nhỏ của nàng, Trạch Hạo Hiên cảm thấy có chút hứng thú: “Ta cũng muốn nghe.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3623343/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.