Chiêu Đệ được đưa về một căn phòng phía tây viện, nàng ta được người hầu chải chuốc lại tóc. Nô tỳ nhìn nàng ta không nhịn được khinh thường: “Bây giờ thì ta hiểu tại sao lão gia lại để nhị tiểu thư đến nơi xa xôi như vậy rồi.
Một nô tỳ khác nhướng mày hỏi: “Tại sao?”
“Chẳng phải nàng ta quá xấu xí sao, ha ha ha”
“Ha ha ha, ngươi đúng thật là..
Lời của nô tỳ đi ngang qua vô tình lọt vào tai của Đại phu nhân, bà ta nằm trên giường ánh mắt trừng lên đầy hung ác. Lăng tướng quân đúng là quá thâm độc, không được bà không thể cam chịu số phận này.
Đại phu nhân chống tay ngồi dậy: “Ngươi đâu, người đâu hết rồi.
Nghe tiếng la hét của bà, một thị vệ đẩy cửa bước vào. Thấy bộ dạng người không ra người của bà liền cười khẩy một tiếng: “Kêu cái gì? Tưởng mình còn là Đại phu nhân sao?”
“Ngươi có tin ta trị tội ngươi không hả?”
“Chậc chậc, Đại phu nhân đừng trị tội tiểu nhân, là bọn ta chăm sóc người không chu đáo. Có phải người lại “muốn” rồi không, ta sẽ dẫn nó đến ngay.
Một tuần này, Đại phu nhân bị nhốt trong phòng hết lần này đến lần khác cùng chó “giao phối”, làm ra chuyện khiến người khác vô cùng ghê tởm.Không đợi bà ta lên tiếng, một thị vệ khác đã đem con chó đến. Sau đó đóng cửa, nhốt bà ta cùng con chó đó lại. Trên trong không ngừng truyền ra những âm thanh tục tiễu, thị vệ cũng không rảnh đứng đó canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3623342/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.