Trong lúc bất tri bất giác đã đến ngày tổ chức tiệc tiễn biệt, ngày hôm nay Nhị vương gia Phong Thiếu Sở hết sức hưng phấn, bởi vì tướng mạo và tài sắc của Nguyệt Bạch Liên thật sự khiến không ít nam tử động tâm, huống chi nàng còn là công chúa một nước.
"Hoàng nhi!" Hoàng hậu để các cung nữ thay quần áo trang điểm cho mình, muốn dùng lớp phấn dày cộm đó che dấu dung nhan đã bắt đầu già nua: "Chuyện lần này nhất định phải cẩn thận, biết không?"
Dù sao thì việc lần trước đã cho bọn họ một đả kích rất lớn, bạc trong tay cũng đã dùng hết, muốn thu mua lòng người cần phải có bạc, trong lúc mấu chốt chỉ cần cưới công chúa Nguyệt Quốc, lập tức có thể nhận được ủng hộ của Nguyệt Quốc.
"Mẫu hậu yên tâm, chuyện lần này cực kỳ cẩn thận, sẽ không xuất hiện biến cố!" Phong Thiếu Sở phất tay ra hiệu cho đám cung nữ tâm phúc lui ra ngoài: "Chuyện lần này không chỉ chiếm được công chúa Bạch Liên, còn có thể hãm hại Phong Dực Hiên! Để xem lần này phụ hoàng còn có thể bao che cho hắn không!"
"Ừ!" Hoàng hậu vỗ nhẹ tay Phong Thiếu Sở, từ ái nhìn đứa con trai duy nhất của mình, bây giờ con gái đã gả đi xa, bà ta chỉ cần nâng con trai lên hoàng vị, bản thân mới có thể chân chính ngồi vững vị trí, sau này sẽ có cơ hội triệu hồi con gái.
"Hoàng nhi, ngươi có thể cưới công chúa Bạch Liên nhưng nàng chỉ có thể làm trắc phi!" Hoàng hậu nghiêm túc nhìn con trai, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998460/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.