Lam U Niệm dẫn đám người Trương Lâm vào thành Lạc Nhật, bởi vì khoảng cách giữa tòa thành này quá xa kinh thành phồn thịnh cho nên vẫn luôn mang dáng vẻ xa xưa kèm theo chút cảm giác mông lung, lúc trước xây dựng Vô Tình các ở thành Lạc Nhật là vì muốn bảo vệ Y Cốc, bảo vệ người nhà.
Trong rừng sâu núi thẳm, cổ mộc che trời, che lấp thời gian. Vì khu rừng kia nhìn quá âm trâm đáng sợ lại thần bí khó lường, hơn nữa theo cách nói của dân bản xứ có rất ít người dám vào khu rừng này, dù có vào cũng không thấy đi ra. Nguyên nhân chính khiến mảnh đất này ngăn cách cùng bên ngoài vì bên trong rừng rậm là đầm lầy. Hắc Ám Sâm Lâm âm trầm khủng bố, bên ngoài có cực ít người dám tiến vào. Ngẫu nhiên cũng sẽ có người to gan xông vào, có điều cuối cùng lại bị đầm lầy ngăn cản. Xuất phát từ bản năng sống còn nên mọi người sẽ không đến, dần dần không bao giờ đặt chân đến nữa.
Lam U Niệm dẫn mọi người vào Hắc Ám Sâm Lâm, nàng có thể cảm nhận được cảm giác căng thẳng của mọi người, nàng sẽ không lên tiếng an ủi mà tiến về phía trước không nói một lời. Sau lưng, mọi người chăm chú nhìn theo bước chân của nàng, rất sợ đi nhầm một bước sẽ bị khu rừng nuốt chửng, trở thành một đống xương trắng.
Khi bọn họ đến gần trung tâm rừng rậm mới phát hiện ở đó đã có một nam tử đứng đợi từ lâu, nhìn không mấy đẹp nhưng thân hình rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998402/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.