"Gần đây Lam Ngân đang làm cái gì?" Dù đang bận tay thu xếp đồ đạc nhưng Lam U Niệm vẫn lên tiếng hỏi Trương Lâm đang đứng bên ngoài.
"Gần đây Nhị thiếu gia tòng quân vào quân doanh của Đại thiếu gia, lúc nào cũng hữu ý vô ý tung tin đồn về Đại thiếu gia, còn bóng gió gây rất nhiều phiền phức cho ngài ấy, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ uy nghiêm của Đại thiếu gia sẽ bị tổn hại!" Trương Lâm cực kì không thích vị Nhị thiếu gia này, hết ăn lại nằm thì thôi đi bây giờ còn không chịu an phận, quả nhiên là hài tử do An di nương sinh, đều cùng một loại đức hạnh làm cho người ta vô cùng chán ghét.
"Ừ, ngươi đi thông báo với tất cả mọi người nhanh chóng thu dọn, buổi tối chúng ta xuất phát!" Lam U Niệm nói.
"Tiểu thư, nếu chúng ta đều đi, U Niệm các phải làm sao đây?" Trương Lâm lo lắng, mười lăm thị vệ bọn họ đều đi, tiểu thư lại không có ở đây, nếu U Niệm các xảy ra chuyện gì sẽ không có người ngăn cản.
"Không sao, chỉ là nơi ở mà thôi!" Lam U Niệm không thèm để ý, nếu An di nương có gan dám động đến U Niệm các, dù nàng không ra tay chỉ e là người vô cùng bao che khuyết điểm như Phong Dực Hiên sẽ không bỏ qua.
"Lam Nhận." Lam U Niệm nhìn Lam Nhận ngồi bên kia ăn bồ đào, khóe miệng quyến rũ ra nụ cười tà: "Lam Ngân có thích đánh bạc không?"
Lam Nhận vội vàng bỏ bồ đào trong tay xuống, thật sự đồ Phong Dực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998401/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.