Editor: Bộ Yến Tử
______________
Phong Dực Hiên cảm thấy dường như bản thân đã nghe được chuyện gì đó khó mà tin nổi, không biết phải ôm Lam U Niệm thế nào cho phải, không chỉ vậy vành tai và gương mặt bạch ngọc của hắn cũng trở nên đỏ bừng, ánh mắt lay động không dám nhìn thẳng vào Lam U Niệm.
Vào lúc này Lam U Niệm đang bị đau nên không thể chú ý tới vẻ mặt xấu hổ của Phong Dực Hiên, nàng càng cuộn người lại rúc vào trong ngực hắn, nói về đánh trận thì không ai có thể sánh bằng Phong Dực Hiên nhưng trong chuyện này thì hắn không hề biết mình phải làm cái gì, chỉ có thể thấp thỏm hỏi: “Niệm Niệm. Có phải rất đau không? Ta có thể làm gì giúp nàng?”
Phong Dực Hiên đặt bàn tay ấm áp của mình lên bụng nàng, nhẹ nhàng xoa bóp, nội lực chậm rãi theo lòng bàn tay tiến vào cơ thể Lam U Niệm, qua một lúc Lam U Niệm cảm thấy bụng đã khá hơn rất nhiều, tối thiểu nhất là không còn đau đớn như lúc đầu, nhưng khi nàng vừa động đậy liền phát hiện thân dưới lại chảy ra mãnh liệt hơn, ở nơi núi rừng hoang vắng thế này nàng thật sự rất muốn khóc, bởi vì nàng không biết nữ tử cổ đại có nguyệt sự phải làm thế nào.
Lam U Niệm chịu đựng khó chịu từ từ ngồi dậy, nhưng cả người vẫn bị Phong Dực Hiên ôm trong ngực, nàng thấy vết máu dính trên y phục của hắn, lúng túng nói: “Quần áo của ngươi…”, nam tử nơi này cho rằng nguyệt sự của nữ tử là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998381/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.