4
Lần đầu tôi gặp mẹ của Bạch Hạc là khi tôi đi đổ rác vào một buổi tối nọ.
Bà ta rất khác so với những gì tôi tưởng tượng.
Một người phụ nữ trải qua thăng trầm của cuộc sống, mọi cử chỉ của bà ta chứa đầy sự bất mãn đối với thế giới này.
Tôi nhìn thấy bà ta tranh cãi rất lâu với một người đàn ông thu gom rác về một chuyện gì đó, không thể tìm thấy mối liên kết nào giữa người phụ nữ này với tên Bạch Hạc gọn gàng và tao nhã kia.
Lúc tôi vừa ném rác vào thùng đúng lúc bà ta nhìn thấy tôi.
Đôi lông mày đẹp đẽ khẽ cau lại, bà ta nói với tôi, "Chờ tôi một chút."
Vì sự kính trọng đối với người lớn tuổi nên tôi cũng ngoan ngoãn đứng im cạnh thùng rác để nhìn bà ta tiếp tục cãi nhau với người gom rác.
Sau khi cãi nhau xong, bà ta nhìn tôi sau đó xoay người bước đi.
Tôi cũng ngoan ngoãn bước theo sau.
Đi được một lúc, đột nhiên người phía trước cất giọng: "Sau này cô nên tránh xa Tiểu Hạc nhà chúng tôi."
Tôi không nghĩ đến bà ta sẽ nói đến chuyện này.
Khi tôi vẫn chưa phản ứng kịp thì đã nghe bà ta nói tiếp: "Cô không xứng với nó, đừng mơ tưởng nữa."
Bà ta đang nói gì vậy?
Lẽ nào bà ta nghĩ tôi quyến rũ Bạch Hạc sao?
Trời ơi! Tôi đây là đang cứu bà đó!
Nếu không vì cứu mạng bà, ai lại sẵn lòng mỗi ngày ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cua-do-phan-dien-benh-kieu/2856614/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.