Edit: Witch _ Fair Play Team
Giờ ăn trưa, khi đang trên đường cùng Hoàng Á Minh và Phó Thành từ lớp học trở về phòng ngủ thì Hứa Đình Sinh bắt gặp mấy nữ sinh trốn sau lưng bạn mình hô lớn:
- Hứa Đình Sinh, lần sau leo lên tầng thượng uống rượu hát hò thì nhớ kêu mình!
- Hứa Đình Sinh, thế giới lớn như vậy, mình cùng bạn đi xem.
- Hứa Đình Sinh, cố lên.
"..."
Hiện tại Hứa Đình Sinh đang rất thống khổ, những chuyện hôm nay đã làm anh mệt mỏi lắm rồi. "Phong cách" thật sự rất khổ, càng khổ hơn chính có hai người đang lần lượt lao đầu đến nơi này.
Suốt một buổi sáng, Ngô Nguyệt Vi không thể nào tập trung nghe giảng, trong mấy lần thầy giáo gọi cô đứng dậy trả lời đều phải nhờ bạn cùng bàn gọi cô mới kịp phản ứng. Sau khi đứng dậy cũng ngây ngốc không phát biểu gì được.
Tình huống như vậy xảy ra với một học sinh ngoan, giáo viên chỉ hỏi:
- Có phải cơ thể không thoải mái? Ngồi xuống đi, chú ý nghỉ ngơi.
Ngô Nguyệt Vi ngồi xuống nhưng cũng không thể nào tập trung được.
Cô nghĩ đến vết miệng rớm máu của anh, lại nghĩ đến lúc anh đứng trên đài tự kiểm điểm, nghĩ đến câu nói "Thế giới lớn như vậy, em muốn đi nhìn thử".
- Anh ấy vốn không cần như vậy. Vì bảo vệ mình nên mới tình nguyện chịu oan. Thà bị ủy khuất chứ cũng không nói ra sự thật.
Trong khoảng thời gian này, Ngô Nguyệt Vi và bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cho-em-lon/3250733/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.