Tâm tình Trầm Thành rất tốt nên khóe miệng nở nụ cười tâm, nghiêng người qua, ánh mắt dừng lại ở trên người Thương Lam.
"Anh tới đây làm gì?" Triển Mộ ngăn cản tầm mắt hắn một lần nữa.
"Không phải anh đang đến nhận lỗi với em dâu hay sao?" Thu lại ánh mắt, Trầm Thành không để ý, cười nói: "Anh nói này em dâu, lần trước là do anh không biết rõ, nếu như hù dọa đến em, anh xin lỗi em, được không? Em cũng đừng giận anh nữa. Về sau nếu như gặp phải khó g khăn gì, cứ tới tìm anh, nếu giúp được anh nhất định sẽ giúp."
Nghe thấy Trầm Thành trái một tiếng anh, phải một tiếng anh như thân quen lắm, hơn nữa còn vừa nói vừa tiến đến gần, trong lòng Thương Lam Tâm kinh sợ, khuôn mặt nhỏ nhắn bị dọa đến trắng bệch.
Hình ảnh trận hỏa hoạn năm đó như mới xảy ra hôm qua. Bức tường nóng rát, dây thừng thô ráp, người đàn ông thô bạo xâm phạm và tiếng thét chói tai xen lẫn tiếng khóc của cô gái. . . . Tất cả những thứ này vẫn là ác mộng suốt cuộc đời cô.
Lướt qua khuỷu tay của Triển Mộ, cô ngước mắt nhìn khuôn mặt chữ điền cởi mở của hắn, bên mặt trái có vết sẹo bị dao rạch khiến tổng thể cả người hắn càng dữ tợn hơn. Chỉ hơi liếc mắt, cô liền nhanh chóng cúi đầu xuống.
Nhìn ra được sự sợ hãi của Thương Lam, Trầm Thành ác ý lại gần cô hơn: "Em dâu, em đừng sợ. Lại đây để anh nhìn em một chút. Coi này. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658939/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.