Buổi chiều Thương Trung Tín đến công ty một chuyến. Mới vừa vào phòng làm việc, ông đã nhìn thấy lão Khúc ngồi ở một bên.
Mà bên cạnh lão Khúc là một người đàn ông cung kính đứng ở một bên.
Má trái của hắn có một vết sẹo, bộ dạng cao ngạo đứng ở một bên, hơi thở trên người có thể đè người khác xuống.
Thương Trung Tín hơi nhíu mày, đi tới. Mà hai người đang chờ ở phòng tiếp khách cũng nhìn thấy ông, lão Khúc đứng lên cười nói: "Lão Thương, đã lâu rồi không gặp."
Thương Trung Tín không mặn không nhạt đáp lời, thu lại ánh mắt nhìn hai người trước mặt.
"Tiểu Lý, giúp tôi pha 3 ly cà phê." Dứt lời, ông ta quay lại nói: "Chúng ta vào trong rồi nói."
Mấy năm đầu, Thương thị còn chưa hoàn toàn tẩy trắng. Trong việc buôn bán, thỉnh thoảng cũng có giao dịch với chợ đen. Mà đối với Khúc Lão- người chuyên buôn lậu ma túy heroin, đương nhiên ông Thương cũng không xa lạ gì.
"Lão Thương! Đã làm anh em nhiều năm, tôi cũng không muốn nói những lời khách sáo với anh nữa." Lão Khúc ngồi xuống trước bàn làm việc, đi thẳng vào vấn đề chính: "Hôm nay tôi tới chính là muốn giới thiệu một tiểu bối của mình."
"Tiểu bối ư?" Thương Trung Tín lấy điếu xì gà từ trong ngăn kéo ra, đưa một điếu cho lão Khúc.
"Bác Thương! Lần đầu tiên gặp mặt, tôi là Trầm Thành." Giọng điệu trầm thấp của người đàn ông vang lên. Nhìn qua có vẻ không lớn tuổi, cùng lắm chỉ gần ba mươi tuổi. . . .
Trầm Thành –
Thương Trung Tín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658933/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.