Editor: Đường Thất Công Tử - Diễn đàn
Triển Mộ nhìn cô khó có được động tác gần gũi, không đi lật tẩy, ngược lại cầm lấy tay cô, nắm trong lòng bàn tay ngắm nghía.
Tay nhỏ bé trắng nõn nhẵn nhụi chưa làm qua việc gì nặng, như tơ lụa thượng hạng rất trơn nhẵn, chơi đùa thưởng thức, anh lại không nhịn được đưa gần bên mép, nhẹ nhàng cắn mút.
Dường như anh không tức giận.
Thương Lam thận trọng đánh giá vẻ mặt của anh, trên mu bàn tay truyền đến một đợt mềm yếu, ngứa, mặc dù cô phản cảm lại khéo léo không rút về, ngược lại đang hạ thấp giọng bàn bạc nói:
"Anh Triển, em còn nhỏ, phải đi học... Chuyện con cái mấy năm nữa chúng ta sẽ nói có được hay không." Ánh mắt hi vọng của cô nhìn anh, trong mắt cất giấu mấy phần cầu xin.
"Thuốc kia không tốt với thân thể, nghe lời, sau này không được đòi uống." Đầu lưỡi xẹt qua lòng bàn tay, cuối cùng dừng lại ở trên ngón trỏ nhỏ nhắn, anh ngắm nghía một cái lúc trực tiếp ngậm vào trong miệng, giống như đang ăn món ngon gì, mút rất nồng nhiệt.
Ý của anh là anh sẽ mang đồ bảo hộ sao?
Thương Lam nhịn xúc động xuống rất muốn rút tay nhỏ bé về:
"Khuya lắm rồi, chúng ta quay về đi ngủ."
Dứt lời, lúc này cô mới chú ý đến lời của mình có bao nhiêu mập mờ, nghe vào trong tai người đàn ông đó chính là một kiểu mời gọi.
Quả nhiên, Triển Mộ dừng động trong tay, Die nd da nl e q uu ydo n ánh mắt nhìn cô càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658873/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.