"Đây là cái gì." Thương Lam yêu thích không buông tay vuốt vuốt. 
"Vật gia truyền của Lam gia dành cho con dâu." Lam Trí hừ hừ, không nghĩ tới khối ngọc của bà lão kia đeo trên cổ Thương Lam lại đẹp đến vậy, gật đầu, hắn rất là thoả mãn, quả nhiên là lão bà nhà mình, thấy thế nào cũng rất xinh đẹp. 
Nghe vậy, cô ngẩn người, phản xạ có điều kiện tháo dây truyền ngọc bích ra. 
"Không phải, không phải, đồ quý trọng như vậy tôi không thể nhận. " 
Lam Trí đè lại tay cô. 
"Sao có thể không muốn, vừa rồi không phải cô đã đồng ý tôi rồi sao." 
"Đây là đồ gia truyền nhà các người, làm hỏng tôi không thể đền nổi, anh cầm lại đi." Thương Lam mượn cớ tùy tiện từ chối, cô đồng ý cũng không phải chuyện này. 
"Phá hủy thì phá hủy..." Lam Trí liếc mắt nhìn cô, tiếp tục nói. 
"Cô yên tâm, đồ vật này không dễ dàng hỏng như vậy đâu.” 
Ít nhất khi hắn ném trứng chim.. Vẫn đủ bền chắc. 
"Thật sự tôi không thể nhận." Thương Lam nhìn hắn, nghiêm mặt nói:"Lam Trí, nói không chừng đối với tôi chỉ là nhất thời mới mẻ, trước hết anh cầm đồ về đi, về sau có khi có thể gặp được người tốt hơn... Đến lúc đó anh lại đưa cho cô ấy." 
"Sát!" Đột nhiên sắc mặt Lam Trí trở nên âm trầm, trong mắt rõ ràng toát ra tức giận, giọng nói hắn tức giận rống lên cực cao: "Cô coi lão tử vừa mới đánh rắm chắc!" 
Tiếng hô vang lên của hắn chấn động làm hai tai của cô ong ong, Thương Lam không tự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658818/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.